SÔNG QUÊ
Đêm sông Lam nghe điệu hò ví dặm
Buông mái chèo em kể chuyện sông quê
Anh đi mô răng đi mãi không về
Để mùa hạ triền đê chiều vắng bóng.
Để đục trong những đêm dài khát vọng
Em lục tìm trong ngọn gió nồm nam
Dừ hỏi thật anh có còn nhớ sông Lam
Răng không nói anh cúi đầu im lặng.
giọt mồ hôi lăn trên môi chát mặn
Mắt anh buồn nhìn về phía bên tê
Em hiểu rằng anh không muốn quay về
Em bẻ lái đưa anh về bên nớ.
Nỏ phải rứa mô em ơi vì đã lỡ
Xa em rồi anh thấy nhớ sông quê
Hỏi mần răng anh không muốn quay về
Nơi ngọn gió nồm nam chiều nghiêng nắng.
Nơi đó có em mỗi chiều quê yên lặng
Có mẹ già cứ mõi mắt trông theo
Nắm tay em anh nắm cả mái chèo
Ngược dòng Lam ta xuôi về bên nớ !.