QUA CÁI THỜI NHỎ DẠI HỒN NHIÊN

Qua cái thời trong trắng hồn nhiên. Tuổi thơ nhỏ dịu hiền yêu lắm. Giờ ngồi nghĩ nó xa ngàn dặm. Ước trở về đằm thắm ... [Đọc thêm...]

NẶNG LÒNG MẸ

Mẹ ngồi với cảnh trời mưa tầm tã. Cùng mớ rau vài con cá rô đồng. Cứ thế này người mua có nhiều không. Bao giờ hết về ... [Đọc thêm...]

YÊU ANH

Yêu tha thiết ngàn lời em muốn tỏ. Yêu nồng nàn dù bão gió chẳng xa. Yêu gửi trao những giây phút mặn mà. Yêu anh mãi ... [Đọc thêm...]

MẸ LUÔN LÀ ĐÔI CÁNH CON MANG

Con vẫn biết thế gian là cõi tạm. Sống khiêm nhường nào dám chành chọe ai. Người thẳng ngay đường bước tiến đi dài. ... [Đọc thêm...]

ĐIỂM TỰA CHO EM

Em mảnh đời bất hạnh chẳng chỗ nương. Ngây ngô giữa niềm vui thường đâu có. Luôn muốn được ở gia đình nho nhỏ. Cả tình ... [Đọc thêm...]

NỖI NHỚ THÁNG BA

Miên man vào nỗi nhớ. Nhìn xuân đã nhạt dần. Bưởi trắng nồng bung vỡ. Phố chiều vội bước chân. Xoan tím nở bên ... [Đọc thêm...]

CÂU CHUYỆN TÌNH BUỒN

Thơ Nghĩa Trần. Nhớ thời học mẫu giáo. Mình hay giả vợ chồng. Em hỏi có yêu không. Anh gật đầu đồng ý. Chẳng có người ... [Đọc thêm...]

PHẬN ĐỜI ĐEN BẠC

TRÁCH ai nỡ thay lòng đổi dạ. Mẹ là NGƯỜI ôm cả niềm đau. BỎ đi thệ ước duyên đầu. Giờ đây héo RŨ còn câu phũ phàng. ... [Đọc thêm...]

NẮNG LUNG LINH

Bình minh Nắng phố Sài Gòn náo nhiệt. Bởi mùa thu nhẹ da diết buông mình. Hài hòa sắc cảnh lung linh. Trời xanh gió mát ... [Đọc thêm...]

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ

Bao kỷ niệm sâu nồng nàn đậm chứa. Giờ dập tàn trong ngọn lửa đê mê. Trách người ta đã chẳng hứa câu thề. Giờ hoang ... [Đọc thêm...]

CẢNH MỒ CÔI

Anh em mình mồ côi Mẹ lẫn Cha. Không mái ấm mái nhà che mưa bão. Nằm co quắt nơi phố phường đông đảo. Ngủ thiếp đi cơm ... [Đọc thêm...]

LỜI XIN LỖI MUỘN MÀNG

Đêm trằn trọc gác tay trán hỏi. Bao năm rồi mắc tội với cha. Chẳng hay mình có lỗi mà. Mong cha đừng trách suối ngà ... [Đọc thêm...]

ĐIỀU CON MUỐN NÓI

Con chỉ muốn trên thế gian này. Mẹ của con luôn được vui vẻ. Sức khỏe yếu vì mẹ đâu còn trẻ. Thanh xuân cả đời đánh đổi ... [Đọc thêm...]

EM LÀ HOA NẮNG TRỜI XA

Sài Gòn hoa nắng phải không. Phương nam nắng ấm lòng không muốn về. Nam Định con gái xinh ghê. Em xa sông Vị thương về ... [Đọc thêm...]

NGHIỆP NỢ VAY

Gieo nghiệp trả nợ vay đời oan trái. Rắc hận thù e ngại những vết nhơ. Bởi lòng tin bóp chết trái tim khờ. Đáng khinh ... [Đọc thêm...]

MA LỰC ĐỒNG TIỀN

BỞI lợi lộc công danh quyền chức. VÌ đồng tiền ma lực lên ngôi. HAI. năm để được chỗ ngồi. CHỮ. nhân bề thế xưng tôi ... [Đọc thêm...]

ĐỂ THẤY ĐỜI LUÔN ĐẸP

Buông mình nơi xã hội. Cùng kiếm kế sinh nhai. Trăn trở với đêm dài. Khi bình minh hé mở. Nắng vàng kheo rực rỡ. ... [Đọc thêm...]

EM ĐỪNG KHÓC

Luôn thương vợ nào đâu hắt hủi. Khuôn mặt buồn trơ trụi phải mang. Em ơi tình thiếp nghĩa chàng. Sao mà trái đắng ... [Đọc thêm...]

NGÀY MỚI CẦU BÌNH AN

Bình minh vừa tỉnh giấc. Gọi ngày mới ghé sang. Cảm xúc từng cung bậc. Ban mai đón nhẹ nhàng. Dòng đời muôn cách trở. ... [Đọc thêm...]

UYÊN ƯƠNG HỒ ĐIỆP

Nghĩa Trần. Hoa Nắng. Chăn đơn dệt mộng cô phòng. Nhớ thương vò võ tựa song cửa chờ. Dáng hình ấp ủ trong mơ. Đưa tay ... [Đọc thêm...]