ĐÊM NHỚ

Xuân rộn rã xóa tan đông thầm lặng Lòng xôn xao vẽ lại một nét kiều Tơ nắng nhẹ vương trên tà áo trắng Góc phố chiều dáng ngả bóng liêu xiêu Trăng lặn khuất cho sao mờ thêm tủi Ngời xa rồi giọt lệ đắng chưa tan Muốn được cưỡi cánh chim bằng vượt núi Và nương theo ngọn gió để băng ngàn Mong nhìn thấy mảnh tình xưa đã vỡ Sen lúc tàn vẫn vương ngó người ơi Đa mang mãi dù chẳng còn duyên nợ Hồn lang thang vô định phía chân trời Không gói buộc làn hương thơm thuở ấy Chỉ nghe mùi cỏ dại suốt đêm nay Ôm ký ức chờ bình minh thức dậy Nỗi buồn thương đeo bám đọng tháng ngày. Hà Nội 0342019
Tác giả: NGUYỄN VĂN PỨSố bài thơ: [55]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGƯỜI LẠ ƠI

Cho tôi mượn bờ môi. Mượn cái ôm trong đơn côi lẽ bóng. Mượn tình yêu từ cõi lòng mở rộng. Mượn tháng ngày mơ mộng trái ... [Đọc thêm...]

CẢM XÚC

Tg Người Vô Hình. Đã bao ngày xa vắng bóng người thương. Tìm quên lãng trong từng hương khói nhạt. Giữa chén đắng khẻ ... [Đọc thêm...]

CHIỀU BUỒN NHỚ ANH

Ngồi buồn chẳng biết làm chi. Ghép vài câu chữ Dung ghi thơ tình. Nhưng mà Dung vẫn đinh ninh. Người yêu chưa có thư ... [Đọc thêm...]

ĐÀ LẠT CHIỀU ĐÔNG

Tôi đang đứng như giọt sương đọng lại. Mỏi bước dài đứng đó để chờ ai. Quá nữa đời cho một kiếp thân trai. Giữa mùa ... [Đọc thêm...]

NỖI NHỚ PHƯƠNG NAM

Xin tặng lớp Dưỡng Sinh Công Viên Hải Nam. Một mình ngồi uống cà phê. Nhâm nhi nỗi nhớ gửi về phương Nam. Lòng sao một ... [Đọc thêm...]

LỜI TỰ TÌNH CỦA SIÊU MỸ LỆ

Tôi có biệt danh siêu mỹ lệ. Nói siêu mỹ nhưng thật rất tệ,. Hoa hậu nhất lé lại nhì lùn,. Sống mấy mươi nămchỉ sợ ế. ... [Đọc thêm...]

KHÔNG THỂ

Biết anh ốm lòng em thương nhiều lắm. Xót xa buồn bỗng quặn thắt trong tim. Nơi trời xa anh có biết em tìm. Bàn tay ấm ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH

Ngày xưa ở sát bên nhà. Có con bé Gái thật là nghịch ghê. Suốt ngày chân đất ngồi lê. Lại còn cái thói khóc nhè rất ... [Đọc thêm...]